ESTA là Hệ thống Cấp phép Đi lại Điện tử. Chính phủ Mỹ yêu cầu du khách từ các nước trong Chương trình Miễn Thị thực (VWP) sử dụng hệ thống này khi tham gia VWP. ESTA đã trở thành yêu cầu bắt buộc theo Khuyến nghị Bổ sung của Đạo luật 11/9 năm 2007.
ESTA sử dụng một hệ thống tự động để xác định liệu du khách có đủ điều kiện nhập cảnh vào Mỹ theo VWP không. Chương trình ESTA tuy vậy không xác định liệu một du khách có được phép nhập cảnh vào Mỹ hay không. Điều đó sẽ được xác định bởi nhân viên Hải quan và Biên phòng tại thời điểm du khách đặt chân đến Mỹ.
Bạn có thể nộp đơn đăng ký ESTA (sẽ yêu cầu cung cấp thông tin cá nhân, kể cả trả lời các câu hỏi liên quan đến các vấn đề ảnh hưởng đến điều kiện xin ESTA) bất cứ khi nào trước khi bạn lên đường đến Mỹ. Bạn thậm chí có thể xin cấp ESTA tại sân bay nơi bạn xuất phát. Tuy nhiên, theo luật chung, tốt nhất là bạn nên đăng ký sớm trong thời gian chuẩn bị cho chuyến đi, và trước khi mua vé máy bay đến Mỹ.
Việc được cấp ESTA rất quan trọng. Nếu bạn không có ESTA, bạn có thể không được check-in; luật này áp dụng cho cả trẻ em lẫn người lớn.
Yêu cầu có ESTA chỉ áp dụng cho du khách di chuyển bằng đường hàng không, hoặc trên du thuyền; nhà cung cấp dịch vụ hàng không hoặc đường biển phải được chấp thuận. Nếu bạn đến Mỹ bằng đường bộ từ Mexico hoặc Cânđa, bạn không cần xin cấp ESTA. Bạn cũng không cần có ESTA nếu bạn đến bang Washington qua phà từ Victoria hoặc Vancouver, bang British Columbia.
VWP cho phép bạn lưu trú trong nước Mỹ tối đa 90 ngày. Nếu bạn đến Mexico, Canada, quần đảo Caribbe, hoặc Bermuda từ Mỹ, thời gian lưu trú tại các nước này sẽ được tính vào thời hạn 90 ngày.
Bộ trưởng Bộ An ninh Nội địa cùng với Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Mỹ là người quyết định các nước được đưa vào VWP. Bạn phải là công dân một trong các nước thuộc chương trình này để có đủ điều kiện được miễn thị thực. Nếu bạn không phải là công dân mà chỉ là thường trú nhân của bất kỳ nước nào trong VWP, bạn cũng không đủ điều kiện.
Đạo luật Nhập cư và Quốc tịch (Mục 8 U.S.C. § 1187) nêu ra các yêu cầu cơ bản để một quốc gia đủ điều kiện tham gia VWP. Cụ thể, Phần 217 (c)(2)(A) chỉ rõ tỷ lệ từ chối thị thực cho khách không nhâp cư phải ở mức 3% hoặc thấp hơn. Các yếu tố như sự phù hợp với luật nhập cư của Mỹ và cấp độ an toàn cao của hộ chiếu cũng gớp phần quan trọng. Từ tháng 1 năm 2015, ESTA bị huỷ bỏ đối với công dân mang hai quốc tịch từ các nước: Iraq, Syria, Iran, và Sudan. Công dân mang hai quốc tịch từ các nước này phải xin cấp thị thực du lịch thông thường tại một cơ quan đại diện ngoại giao của Mỹ để có thể nhập cảnh vào Mỹ.
Nếu bạn có ESTA, tại thời điểm bạn đặt chân đến Mỹ, nhân viên Hải quan và Biên phòng xác định bạn đã từng đến Iraq, Syria, Iran, Sudan, Somalia, Libya, hoặc Yemen vào hoặc sau ngày 01 tháng 3 năm 2011, bạn sẽ không được nhập cảnh, trừ khi bạn đủ điều kiện được miễn trừ. Tuy vậy, ESTA của bạn sẽ không bị huỷ bỏ. os.
Việc miễn trừ có thể được áp dụng cho du khách đã đến một trong các nước nói trên theo nhiệm vụ chính thức nhân danh các tổ chức quốc tế hoặc khu vực, các tổ chức nhân đạo phi chính phủ hoặc chính quyền địa phương. Việc miễn trừ này cũng có thể áp dụng với các nhà báo đến các nước trên nhằm mục đích đưa tin.
Tuy nhiên, việc miễn trừ này sẽ được xem xét theo từng trường hợp cụ thể, và thuộc thẩm quyền của Bộ An ninh Nội địa, cơ quan có quyền quyết định việc miễn trừ dựa trên lợi ích an ninh quốc gia và thi hành luật của Mỹ.
Theo khuyến cáo của chính phủ Mỹ, tốt nhất bạn nên nộp đơn đăng ký trực tuyến tối thiểu 72 giờ (ba ngày) trước ngày bạn đến Mỹ. Hầu hết các đơn đăng ký được chấp thuận nhanh chóng (trong vòng một phút), tuy nhiên, nếu bạn không đủ điều kiện nhận ESTA, bạn sẽ phải trải qua trình tự xin thị thực mất thời gian hơn tại một Đại sứ quán hoặc Lãnh sự quán Mỹ, và có thể phải tham gia phỏng vấn với một nhân viên lãnh sự. Theo một số nhà quan sát, điều này có thể gây chậm trễ cho một chuyến công tác đến Mỹ vào phút chót, vì vậy bạn nên tính toán cẩn thận.
Giấy thông hành ESTA có giá trị đến hai năm. Tuy nhiên, nếu bạn thay đổi họ tên, giới tính, quốc tịch, hoặc nếu có thay đổi trong bất cứ câu trả lời nào cho các câu hỏi xác định điều kiện đăng ký ESTA, hoặc bạn có hộ chiếu mới, bạn phải đăng ký xin cấp ESTA mới.
ESTA cho phép bạn lưu trú tại Mỹ và các nước lân cận tối đa 90 ngày, không được phép gia hạn. Để lưu trú trong thời gian dài hơn, bạn cần đăng ký xin cấp thị thực.
Nhân viên Hải quan và Biên phòng Mỹ (CBP) có quyền quyết định cuối cùng liệu bạn có được phép nhập cảnh vào Mỹ không. Họ có thể từ chối hoặc huỷ bỏ ESTA của bạn vào bất cứ thời điểm nào trong chuyến thăm của bạn, vì vậy việc sở hữu ESTA không đảm bảo việc được phép vào nước Mỹ.
VWP, hay Chương trìnhMiễn Thị thực, là một chương trình cấp phép đi lại của chính phủ Mỹ áp dụng cho công dân của một số nước cụ thể. Nó cho phép du khách từ các nước này đến Mỹ tối đa 90 ngày với mục đích công tác hoặc du lịch mà không cần thị thực. Du khách theo chương trình VWP có thể di chuyển đến tất cả năm mươi tiểu bang, cũng như Quần đảo Virgin thuộc Mỹ và Puerto Rico. Việc di chuyển đến các vùng lãnh thổ khác của Mỹ theo VWP có sự hạn chế.
Các nước được lựa chọn nằm trong VWP có nền kinh tế phát triển và thu nhập cao, cùng với Chỉ số Phát Triển Con người cao. Khi một nước được đề cử cho VWP, Bộ An ninh Nội địa Mỹ bắt đầu điều tra các chính sách liên quan đến việc xuất nhập cảnh và an ninh (nội địa) của nước đó. Quá trình đề cử kết thúc bằng việc chấp thuận hoặc từ chối, nhưng cũng có thể tiếp diễn trong một khoảng thời gian không xác định.
Các nước được để cử có thể được đặt trong tình trạng “theo lộ trình”. Các nước theo lộ trình thường đang thảo luận với Mỹ về việc gia nhập VWP. Các cuộc thảo luận theo lộ trình vẫn đang tiếp diễn kể từ năm 2005. Ban đầu có 19 nước tham dự. Chín trong số các nước này (Argentina, Brazil, Uruguay, Ba Lan, Rumani, Bulgary, đảo Cyprus, Israel và Thổ Nhĩ Kỳ) vẫn đang trong quá trình thảo luận. 10 nước còn lại đã là thành viên VWP.
Việc hội đủ điều kiện có thể bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, và mội nước có thể bị khai trừ khỏi VWP tại bất cử thời điểm nào. Lý do thường thấy nhất của việc không đáp ứng đủ điều kiện là xảy ra sự cố khiến chính phủ Mỹ tin rằng công dân của nước bị ảnh hưởng có khả năng ở quá hạn, lao động bất hợp pháp, hoặc vi phạm các hạn chế của VWP cao hơn.
Điều này có nghĩa sự bất ổn kinh tế và chính trị có thể ảnh hưởng gián tiếp đến việc hội đủ điều kiện (dù đây không được coi là yếu tố trực tiếp). Theo quan điểm của Mỹ, công dân của các nước đang có bất ổn này có nhiều khả năng vi phạm các quy định của thị thực hoặc lao động trái phép ở Mỹ hơn các nước có nền chính trị và kinh tế ổn định và phát triển. Thông thường, nhân viên lãnh sự Mỹ sẽ xem xét các yếu tố này khi xét duyệt đăng ký xin cấp thị thực.
Hai nước Argentina (2002) và Uruguay (2003) đã bị đưa ra khỏi VWP do bất ổn kinh tế bắt nguồn từ khủng hoảng tài chính; Mỹ nhận định công dân của hai nước này có thể tràn sang với số lượng lớn và ở quá hạn quy định.
Yếu tố khác có thể ảnh hưởng đến điều kiện tham gia VWP là sự đối đãi của một nước đối với công dân Mỹ di chuyển đến đất nước đó. Đây dường như là lý tại sao Israel vẫn chưa được đưa vào VWP, nước này được biết đến với việc đặt du khách Palestin – Mỹ dưới sự kiểm tra ngặt nghèo đến mức vi phạm nguyên tắc hai bên cùng có lợi.Chương trình Miễn Thị thực bắt đầu khi Quốc hội thông qua một đạo luật vào năm 1986. Mục đích của nó là đơn giản hoá các chuyến công tác và du lịch ngắn ngày đến Mỹ, và để Bộ Ngoại giao tập trung vào các nguy cơ lớn hơn. Nước đầu tiên dược đưa vào VWP là Vương quốc Anh (tháng 7/1988), tiếp sau là Nhật Bản (ngày 16/12/1988). Các nước Hà Lan, Pháp, Tây Đức, Ý, Thuỵ Điển và Thuỵ Sỹ cùng gia nhập vào tháng 10/1989.
Năm 1991, chương trình bổ sung các nước Tây Ban Nha, Đan Mạch, Phần Lan, Iceland, Na Uy, Áo, Bỉ, Luxembourg, Andorra, Liechtenstein, Monaco, và San Marino. New Zealand là nước đầu tiên của châu Đại Dương tham gia chương trình vào năm 1991 và Brunei là nước châu Á thứ hai tham gia vào năm 1993.
Ireland được chấp thuận tham gia VWP vào ngày 01/4/1995. Úc và Argentina (nước Mỹ Latin đầu tiên, sau bị đưa ra khỏi chưog trình năm 2002) tham gia năm 1996. Slovenia gia nhập ngày 30/9/1997. Singapore, Bồ Đào Nha, và Uruguay (bị khai trừ nẳm 2003) gia nhập ngày 09/8/1999.
Chính quyền Tổng thống George W. Bush đã ban hành các yêu cầu hạn chế bổ sung sau vụ tấn công ngày 11/9. Các bổ sung này bao gồm luật yêu cầu du khách đến Mỹ xuất trình hộ chiếu có thể đọc được bằng máy kể từ ngày 01/10/2003. Tuy nhiên, nhiều nước thuộc VWP tại thời điểm đó vẫn đang cấp hộ chiếu không đọc được bằng máy; trên 33% du khách Tây Ban Nha và Pháp sử dụng hộ chiếu không đáp ứng yêu cầu này. Vì vậy, yêu cầu xuất trình hộ chiếu có thể đọc được bằng máy được lùi lại đến ngày 26/10/2004. Việc trì hoãn này tuy vậy không được áp dụng với Bỉ, vì Mỹ đặt nghi vấn nghiêm trọng đối với tính thống nhất và an toàn của hộ chiếu từ nước này.
Mỹ cũng đã từng yêu cầu tất cả du khách thuộc VWP sử dụng hộ chiếu sinh trắc học (biometric) bắt đầu từ ngày 26/10/2004. Tuy nhiên, sau khi lùi thời điểm yêu cầu sử dụng hộ chiếu đọc được bằng máy đến ngày này, Mỹ đã hoãn thời điểm yêu cầu sử dụng hộ chiếu sinh trắc học đến ngày 26/10/2005. Thời hạn này sau đó đã được hoãn đến ngày 26/10/2006, do Liên minh Châu Âu nhận định rằng nhiều nước không có khả năng đáp ứng yêu cầu trong năm 2005.
Việc sử dụng hộ chiếu sinh trắc học cuối cùng đã có hiệu lực vào ngày 26/10/2006; tất cả hộ chiếu thuộc VWP được cấp trong hoặc sau ngày này đều là hộ chiếu sinh trắc học. Tuy nhiên, Brunei, Liechtenstein, và Andorra vẫn chưa cấp hộ chiếu sinh trắc học tại thời điểm đó.
ESTA (Hệ thống Cấp phép Đi lại Điện tử) được giới thiệu vào tháng 11/2006. Nó được phát triển dựa trên chương trình Cấp phép Đi lại Điện tử đã được Úc sử dụng một thời gian dài, và nhằm mục đích cho phép du khách trong VWP cung cấp thông tin chuyến đi cho chính phủ Mỹ trước khi họ lên đường. Mỹ sau đó sẽ cấp cho họ giấy phép điện tử để đến nước này (tuy nhiên, không đảm bảo họ sẽ được nhập cảnh).
Do chương trình này có xuất xứ từ Úc, hãy cùng nhìn lại quá trình ban hành hệ thống Cấp phép Đi lại Điện tử ở Úc. Giấy Thông hành Điện tử Úc (ETA) là một dạng thị thực điện tử được lưu trữ tại hệ thống máy tính của Sở Di trú và Công dân (DIAC). Tất cả du khách khi đến Úc đều được yêu cầu xin cấp thị thực (bao gồm ETA hoặc dạng thị thực khác), trừ công dân New Zealand sẽ mặc nhiên được nhận thị thực khi đặt chân đến Úc, theo các điều khoản của Hiệp định Đi lại Xuyên Tasma. Trừ trường hợp ngoại lệ đối với New Zealand, Giấy Thông hành Điện tử ETA đã phát huy hiệu quả trong các chuyến đi không cần thị thực đến Úc. Mặc dù du khách phải mua ETA (trực tuyến từ DIAC hoặc từ một đại lý hàng không hoặc lữ hành được cấp phép), và Úc là nước duy nhất yêu cầu du khách Mỹ phải mua loại giấy tờ này, hệ thống được Mỹ xem là không quá máy móc và chấp thuận nó như một sự dàn xếp đáp ứng các yêu cầu có đi có lại cơ bản (ví dụ, lưu trú 90 ngày không cần thị thực cho mục đích công tác hoặc du lịch). Nhiều du khách châu Âu (bao gồm cả công dân các nước thuộc EU) sử dụng chương trình eVisitor tương tự (nhưng miễn phí) như một giấy thông thành điện tử. Nhìn chung, có sự tương đồng lớn giữa hệ thống eVisitor và các yêu cầu từ chương trình miễn thị thực VWP của Mỹ đối với du khách đăng ký xin cấp ESTA.
Một du khách phải đáp ứng các yêu cầu sau đây để có thể tham gia Chương trình Miễn Thị thực:
Kể từ ngày 03/6/2008, nếu bạn đến nước Mỹ theo VWP, bạn phải đăng ký xin cấp ESTA (Hệ thống Cấp phép Đi lại ĐIện tử) trước khi bạn khởi hành đến Mỹ. Trình tự đăng ký có thể được thực hiện trực tuyến, và bạn được khuyến khích, dù không bắt buộc, đăng ký ba ngày (72 giờ) trước khi xuất phát đến Mỹ. Giấy Thông hành ESTA có giá trị hai năm kể từ ngày cấp. Chương trình ESTA được phát triển dựa trên hệ thống Cấp phép Đi lại Điện tử của Úc.
Mục đích của yêu cầu này là để đối chiếu du khách thuộc VWP với danh sách và dữ liệu đối tượng khủng bố nghi vấn và cá nhân bị cấm bay; nó trước hết là một biện pháp an ninh. Giấy Thông hành ESTA là một điều kiện bắt buộc đối với du khách thuộc VWP, nhưng nó không bảo đảm bạn sẽ được nhập cảnh vào nước Mỹ. Quyết định này phụ thuộc vào nhân viên CBP tại thời điểm bạn đặt chân đến nước Mỹ.
Trong hầu hết các trường hợp, Mỹ yêu cầu hộ chiếu của du khách phải còn giá trị sáu tháng kể từ ngày du khách rời khỏi nước Mỹ. Tuy nhiên, Mỹ có thoả thuận với một số nước để miễn quy định này.
Để đến nước Mỹ theo VWP, bạn phải:
Lưu ý, trong một số trường hợp, một số Đại sứ quán hoặc Lãnh sự quán Mỹ khuyên du khách đăng ký xin cấp thị thực du lịch thông thường (thay vì đi theo VWP) ngay cả khi du khách đủ điều kiện theo VWP. Điều này có thể xảy ra khi bạn đã từng bị từ chối nhập cảnh vào Mỹ. Bạn có thể vẫn đủ điều kiện theo VWP, nhưng bạn có thể bị từ chối lần nữa trừ khi bạn đã giải quyết được vấn đề trước đây. Bạn có thể được khuyên đăng ký xin cấp thị thực thông thường nếu bạn đã từng bị bắt hoặc giam giữ do phạm tội, cho dù, theo đề cập ở trên, bạn có thể được miễn trừ. Bạn chỉ không đủ điều kiện khi không đáp ứng các yêu cầu cụ thể của VWP.
Tuy nhiên, nếu nhân viên di trú quyết định từ chối cho bạn nhập cảnh vào Mỹ, bạn sẽ không có quyền khiếu nại trừ khi bạn có thị thực, cho phép bạn khiếu nại về một quyết định liên quan đến di trú.
Theo VWP: